🍀

Tâm Lý Hôn Nhân Gia Đình

1. CHÂN GIÁ TRỊ CỦA ĐỜI SỐNG GIA ĐÌNH

Từ khi lịch sử loài người chính thức phát sinh, con người đã biết kết hợp đời sống với nhau thành một nhóm gọi là bộ lạc. Sau khi kết hợp thành bộ lạc, mọi người phải cùng lo đến một giềng mối để tiếp nối đời sống gia tộc, người đàn ông đã tìm đến người đàn bà, và tiếp nối công cuộc di truyền nòi giống với nhau. Cứ như thế tiếp tục từ đời này sang đời khác, từng thế hệ này nối tiếp thế hệ khác, con người vẫn cùng nhau tiếp tục duy trì nòi giống cho đến ngày nay.

Công việc kết hợp giòng giống ấy được gọi thành danh từ nôm na: VỢ CHỒNG

Trong cuộc đời khi người đàn ông và đàn bà cùng gặp nhau trên một khía cạnh tinh thần để rồi thỏa thuận với nhau họ cùng làm bạn để nối tiếp những cuộc lưu truyền nòi giống cho nhau, họ cùng hiểu nhau và sống chung với nhau để chia sẻ cho nhau những niềm vui nỗi buồn, họ cùng gánh chịu những khổ đau mà trên đường đời sẽ đến với họ, cả hai người đàn ông và đàn bà đều liên đới cùng nhau nhận thức trách nhiệm trong giềng mối bảo vệ gia đình.

Tất cả những đôi vợ chồng chung sống với nhau ai cũng ai cũng đều mang một niềm hoài vọng duy nhất là thành thật mong muốn gia đình trong ấm ngoài êm, trên thuận dưới hòa để rồi cả hai cùng gánh chịu những gian lao hay sung sướng khi mà cuộc đời mang đến cho họ trong những ngày chung sống cùng nhau.

Nếu phân chia trách nhiệm giữa hai người chồng và vợ thì chúng ta thấy rằng không ai trách nhiệm nặng nề hơn ai, nếu người ta cho rằng trách nhiệm của người đàn ông là nặng vì phải lo những vấn đề cần yếu cho gia đình như tiền bạc chẳng hạn, người đàn ông phải chịu những nỗi cắn rứt của lương tâm vì vợ con mình không hoàn toàn như lòng mình mong muốn. Trái lại, người đàn bà không gánh chịu những nỗi cắn rứt về tài chánh mặc dù trách nhiệm của người vợ không vì thế mà nhẹ nhàng.

Người đàn bà nếu không bận tâm về tiền bạc lại phải bận bịu với công việc hàng ngày từ miếng ăn giấc ngủ của chồng của con, một tay người đàn bà phải gánh chịu trước hết. Trong một gia đình sự sung túc nếu có hay không đều do tay người vợ. Chính vì những lý do đó chúng ta thấy cả hai vợ chồng đều không có ai nặng và nhẹ, mà nếu có chỉ có trên một vài khía cạnh nào đó.

Trong công cuộc bảo vệ gia đình như đã trình bày ở phần trên thì cả hai vợ chồng cùng nhau liên đới chịu trách nhiệm và bảo vệ lẫn nhau, chỉ có thể nền tảng gia đình mới mong đứng vững, ngược lại gia đình phải đi đến chỗ tiêu tan. Hàng ngày chúng ta nhận thấy không biết bao nhiêu thảm cảnh gia đình nối tiếp xảy ra mà nguyên nhân chỉ vì một trong hai người bạn đường coi thường trách nhiệm của mình.

Tuy nói rằng đời sống vợ chồng là hai những một, người chồng cũng như vợ phải hiểu vai trò của mình như một con cờ trong một bàn cờ quyết định, không nên vì một lý do này hay một lý do khác biến mình trở nên nhu nhược, chịu khuất phục trước những áp lực từ bên trong hay bên ngoài đưa đẩy khiến phải thối thoát. Trong đời sống lứa đôi, nếu có một trong hai người lùy bước hai quên trách nhiệm nhất định gia đình sẽ suy vong.

Một gia đình êm ấm là một gia đình chồng vợ hiểu nhau, biết thương yêu nhau, biết tha thứ cho nhau và nhường nhịn lẫn nhau.

Giá trị gia đình là ở chỗ đó.

Từ xưa đến nay nhiều bậc danh tướng anh hùng thành công trên đường đời đều nhờ vào tay vợ, ngược lại trên thế gian này cũng không thiếu những trang liệt sĩ biết chiều chuộng vợ con, những người như thế chính là những con người tiêu biểu cho một trân giá trị vững chắc nhất trong đời sống gia đình.

GIA ĐÌNH MỘT NỀN TẢNG TRONG XÃ HỘI

Trong đời sống cộng đồng xã hội, gia đình giữ một vai trò quan trọng không kém, một xã hội lành mạnh thì nhất định ở trong khu vực xã hội ấy phải có những nền móng vững chắc. Trái lại, nếu trong một quốc gia mà xã hội bị lung lay, nhất định đời sống gia đình cũng chịu chung một số phận do ảnh hưởng của xã hội. Những bằng chứng điển hình nhất có thể cho chúng ta một ý thức hệ về gia đình là ngay trong thời kỳ đệ nhị thế chiến vừa qua, như chúng ta đã biết Đức Quốc khai sinh ra đệ nhị thế chiến, kết quả là đế quốc này ngã gục trong ô nhục, dân tộc Đức phải gánh chịu những hậu quả khốc hại trong đời sống gia đình, cả một thế hệ Đức hiện tại phải điêu đứng vì những bước thối lui dễ sợ của xã hội họ. Trai gái không còn trú trọng vào gia đình nữa, họ chỉ sống theo những đòi hỏi cá nhân, tình chồng vợ bị coi thường và ý thức về sự thủy chung hầu như không còn nữa.

Với một bằng chứng vừa nêu, chúng ta đã hiều được tình yêu lệ thuộc vào xã hội hay không.

Dẫn chứng thêm một bằng chứng khác mà chúng ta có thể nhận thức ngay được là một nơi nào trong xã hội mà nền tảng gia đình bị coi thường, trai gái không coi vấn đề cùng nhau chung sống mà chỉ coi những nhu cầu đòi hỏi cá nhân thì nhất định gia đình sẽ suy vong không chối cãi.

Mọi người sống trong xã hội giữa trai và gái phải nhận thức được thế nào là trách nhiệm, thế nào là lý tưởng gia đình. Có như thế xã hội mới mong đứng vững, châm ngôn: “Gia đình là nền tảng của xã hội” là như thế.

Trong một quốc gia, gia đình được bảo vệ tới mức tối đa bởi những khuôn thước của luật pháp giúp người dân an lòng thì nhất định nơi đó sẽ có một cuộc sống an lành. Nói như thế chúng tôi tin rằng nhiều người sẽ lên tiếng cho rằng luận điệu này không mấy đúng, nhưng chúng ta thử nghĩ gia đình không được bảo vệ thì những mầm mống tương lai sẽ như thế nào ? Trong một quốc gia mà mọi cá nhân không đặt nền tảng gia đình lên hàng trọng yếu thì quốc gia ấy có mạnh được không ? Nhất định là không.

Bởi thế, chúng ta thấy rằng gia đình là một nền tảng vững chắc trong xã hội, là một sự thật không thể chối cãi, chúng ta không thể phủ nhận những sự thực của nó. Đi từ một định nghĩa thông thường là nhiều người sống kết hợp thành một làng, nhiều làng hợp lại thành một tỉnh, nhiều tỉnh hợp lại thành một vùng hay miền và nhiều miền. Như vậy hợp nhau thành một khối và khối ấy gọi là quốc gia, mà kỷ cương của quốc gia là xã hội. Xã hội là một bộ mặt của cả một quốc gia mà nguồn gốc chính lại là gia đình, vì vậy chúng ta nhận định rằng gia đình chính là nền tảng của xã hội.

Một người ngoại quốc có thể nhìn vào nếp sống của một gia đình mà có thể đánh gia xã hội là như thế nào. Sở dĩ có chuyện như thế vì gia đình là một tế bào của xã hội.

YẾU TỐ CẤU TẠO THÀNH GIA ĐÌNH

Con người từ lúc cất tiếng khóc chào đời cho đến khi khôn lớn, ai cũng mang trong người một tâm hồn. Trong tâm hồn con người nhất định phải có những đức tính tự nhiên: Mừng, giận, buồn, vui, thương, ghét, muốn…

Những đức tính đó kết hợp thành tinh thần và trong tinh thần thì phần tình cảm là một vai trò quan trọng.

Nói đến tình cảm của con người quả thật là bao la vô tận, nhìn một cánh chim bay lòng người thấy lòng mình rào rạt, liếc mắt thấy một người bệnh qua đường lòng người cảm thấy xót xa, hay nhìn thấy một người ăn diện sang trọng ăn nói có duyên đem lòng ham thích v.v…Tất cả ngần ấy thứ đều là tình cảm con người.

Nhưng…

Nhưng có một thứ làm con người suy tư, nghiền ngẫm…Đó là tình yêu lứa đôi.

Phải, chỉ có tình yêu lứa đôi làm con người phải suy tư ra chiều suy nghĩ, chỉ có tình yêu lứa đôi mới làm con người trở thành dày dạn với phong sương, mưa gió của đời.

Con người với bản tính tự nhiên, chỉ với bản tính tự nhiên khi khôn lớn đến tuổi trưởng thành, tự nhiên thấy lòng mình dâng lên một nỗi rạt rào bâng khuâng thương nhớ, khi đến tuổi lớn lên thoát khỏi thời thơ ấu tự động những chàng trai, cô gái đều thấy tâm hồn bắt đầu vương vấn những chuyện vu vơ, họ thường hay suy tư, thường hay mơ mộng, trong những sự suy tư mơ mộng đó bao giờ cũng chú ý đến những người khác phái để mong tìm cho mình một người cùng chung sở thích, cùng chung ước nguyện và khi được gặp nhau rồi đôi lứa thường hay lo nghĩ đến chuyện cùng nhau chung sống.

Đó chính là tư tưởng thành lập gia đình và ngưỡng cửa của cuộc đời bắt đầu mở ngỏ để chào đón họ. Trong đầu óc bắt đầu nẩy sinh tư tưởng thương yêu, để gọi là tình yêu đôi lứa, và khi đã gặp người cùng chung chí hướng trên đường tình cảm tự nhiên họ muốn sống chung với nhau và tình yêu khi ấy gọi là tình vợ chồng và quan trọng hơn là gia đình.

Một quan niệm chính yếu khác là khi trai gái tới tuổi trưởng thành, lo nghĩ tới nhau sau ái ân họ muốn cùng nhau chung sống và gây dựng một mái nhà, để rồi theo thời gian ở đó sẽ có những tiếng khóc ngây thơ của những đứa trẻ của hai người nối tiếp giống nòi cho họ, mối quan tâm chính là tình thương vợ chồng.

Không nói đến những mối tình bất chính của một trong hai người cố tình lợi dụng sự nhẹ dạ non lòng của người khác phái để cốt thỏa mãn thú tính tầm thường, còn lại hầu hết những người thanh niên khác khi muốn lập gia đình đều muốn kết hợp với nhau để cùng nhau chia vui xẻ buồn, chia sớt cho nhau những nỗi sướng khổ và cùng nhau chung sức gánh vác lấy những trách nhiệm mà cuộc đời sẽ giao phó cho họ.

Nói tóm lại, yếu tố tạo thành hạnh phúc gia đình là tình yêu thương thành thực và ý muốn sống chung cùng nhau gánh vác cho nhau những khó khăn của cuộc đời.

ÁI TÌNH & HẠNH PHÚC

Định nghĩa đơn giản nhất về hạnh phúc là cái gì làm cho người ta sung sướng.

Trong những cái làm cho con người ta sung sướng trong cuộc sống là tiền tài, danh vọng, cơm áo và tình yêu. Gạt bỏ những quan niệm về vật chất cao sang một bên, phần còn lại của đời sống tinh thần trong con người là tình cảm. Con người sống với nhau có thể thiếu thốn vật chất phần nào nhưng chắc chắn cuộc sống tình cảm thì không.

Tại sao ?

Lý do dễ hiểu, đời sống vật chất tuy làm cho con người túng thiếu ra mặt, nhưng con người có thể tìm thấy một cách dễ dàng, ngược lại đời sống tình cảm bị thiếu thốn tự nhiên con người đâm ra khô khan cằn cỗi.

Tagore, một thi hào danh tiếng Ấn Độ đã từng nói:”Tiền bạc con người có thể thiếu, nhưng tình cảm thì không, vật chất con người có thể đánh mất tìm lại được, tình cảm đánh mất khó mong tìm”.

Lời nói trên đã xác nhận được phần nào chân giá trị của tình yêu.

Trong cuộc sống con người hiện hữu tình cảm chiếm một phần quan trọng. Người ta có thể tìm ra tiền bạc dễ dàng nhưng cũng có thể suốt đời đánh mất một mối tình lý tưởng thì không bao giờ tìm được.

Nói đến tình yêu thì có lẽ tình yêu trai gái là thứ tình yêu quan trọng và mãnh liệt hơn mọi thứ tình cảm khác.

Đem ra phân tích, ta thấy tình yêu vợ chồng là một thứ tình nồng nàn say đắm, nó đứng sau tình non nước nhưng đứng trước mọi thứ tình cảm.

Napoléon đệ nhất từng viết thư cho Joséphine người tình của ông một câu đáng cho chúng ta suy ngẫm:”Tình vợ chồng là một thứ tình đứng sau tình yêu tổ quốc và cha mẹ thiêng liêng, nhưng lại đứng trước mọi thứ tình thông thường khác. Tình yêu của lứa đôi bao giờ cũng nồng nhiệt đắm say”.

Mọi người dù trai hay gái, ai ai cũng theo đuổi. Ai ai cũng chầu chực đua đòi. Thứ tình yêu đó được người đời gán cho nó một hình dung từ “tình yêu đôi lứa”, nói nôm na là “ái tình”.

Chỉ mỗi một danh từ xưa cũ “ái tình”, nhưng ác hại thay nó lại không bao giờ lỗi thời, không bao giờ lạc hậu, ngược lại mỗi thời mỗi vẻ, người đời vẫn liên tục tán dương. Từ xưa đến nay trên thế giới đã có biết bao danh nhân, thi sĩ cố thêu hoa dệt gấm tô điểm cho hai tiếng “ái tình” ngày thêm lộng lẫy. Danh từ “ái tình” được liên tiếp diễn ra nhiều thế hệ, từ Đông sang Tây, từ Nam chí Bắc. Ai ai cũng tô điểm thêu dệt cho hai tiếng ấy.

Từ những nhà văn thi sĩ cho đến những bậc anh hùng, đâu đâu cũng nói đến ái tình.

Napoléon đệ nhất nổi tiếng với mối tình của Désiré Clary, rồi đến một George Sand lại gây sôi nổi với Alfred de Musset, văn hào Victor Hugo nông nổi với làng Juliete Drouet, tất cả chỉ vì ái tình.

Trên trường đời kẻ nào chiến thắng ái tình là được người đời ca ngợi có số đào hoa. Ai không may, lại bị cho rằng người vô duyên bạc số.

Không biết bao nhiêu văn sĩ trên quả đất này đã viết về ái tình và cũng không biết bao nhiêu người đã sướng, đã khổ chỉ vì tình đến hoặc tình đi.

Bà Staal de Launay đã bảo:”Ái tình là một kho tàng huyền bí của nhân loại”.

Thi sĩ Đức, Goethe lại nói:”Chỉ có ái tình mới làm con người khôn hơn”.

Hay như một Anna de Noaille tuyên bố:”Người nào sống không ái tình thật như cây khô sống không nước”.

Hoặc như Bergson:”Tình yêu là một kho vàng vô tận mà người đời là kẻ săn vàng”.

Tất cả những danh từ ấy chỉ dành cho một vấn đề, một câu chuyện mà sự thật chỉ có ái tình.

Trên những lập luận vừa qua của những người danh tiếng mà chúng ta chỉ học lại tư tưởng của họ, chúng ta có thể tìm được một lý thuyết đơn thuần là con người bị ái tình chi phối và chính ái tình làm cho con người sướng hoặc khổ mà thôi.

Chính vì chỗ không thể thiếu trong đời sống nên con người trở thành đua ghen giành giựt, có khi còn đổ máu chỉ vì một chuyện tình. Hằng ngày chúng ta thường nghe người qua đường lể lại những thảm kịch về tình, những vụ lưu huyết, những án mạng mà kết quả chỉ do những tình yêu gây nên.

Tuy nhiên, tình yêu là tình yêu, còn chuyện đáng được nói hay không là thuộc về một khía cạnh khác, khía cạnh đó là hạnh phúc. Chúng ta phải xác nhận rằng không phải trai gái yêu nhau là hoàn toàn hạnh phúc, hễ gặp nhau là tính truyện trăm năm, họ cũng có nhiều thứ tình, từ tình yêu chân thật đến tình hoa bướm, cả hai đều có cả hai đều xảy ra. Đứng ngoài nhìn vào chúng ta thấy tình yêu đổi thay muôn mặt từ chỗ thành thật đến chỗ giả dối điêu ngoa. Mỗi khía cạnh có những nét đặc biệt của nó, không phải yêu là đã tìm được hạnh phúc, có nhiều người yêu rất nhiều nhưng hạnh phúc chỉ là ảo tưởng, vì sự thật hạnh phúc còn tùy thuộc vào con người có thành thật hay không. Nếu gặp một người không thành thật thì mối tình ấy biến thành một mối tình hão huyền mà hạnh phúc không bao giờ đến. Hạnh phúc chỉ đến khi cả hai đều có những tư tưởng thành thật không lừa dối nhau, không phản bội nhau, chính vì chỗ đó mà nhà hiền triết đã phải nói:”Tình yêu và hạnh phúc là hình với bóng, thấy nhau nhưng không phải để bắt được nhau”.

Hạnh phúc được đặt thành vấn đề là ở chỗ đó. Chỗ thành thật hay giả dối, ngay thẳng hay bất chính ? Một mối tình chỉ tìm được hạnh phúc khi hai trái tim cùng chung nhau một nhịp, biết cảm thông và yêu thương lẫn nhau, có như vậy thì tình yêu mới không đi xa chiếc bong hạnh phúc. Ngược lại có một người trong hai rắp tâm phản bội lừa dối, điêu ngoa thì bóng hạnh phúc càng ngày càng xa và viễn ảnh tan vỡ ngày càng đến gần. Cái khó của tình yêu là ở chỗ đó, vấn đề có được đặt thành hay không cũng chính ở chỗ đó.

Một điều nữa, một điều mà người đời thường hay nhầm lẫn là không phải sống chung nhau là đã hạnh phúc với nhau. Có nhiều đôi vợ chồng đã từng sống chung nhau thật lâu, sinh con đẻ cái thật nhiều nhưng không bao giờ tìm thấy cái chân giá trị của hạnh phúc là gì, cũng có kẻ ăn ở với nhau suốt cuộc đời, nhưng đến khi nhắm mắt buông xuôi vẫn không bao giờ thấy được ánh bình minh hạnh phúc. Tất cả mọi thứ ấy mới là những điều đáng nói, đáng làm cho người đời suy nghĩ hoài nghi. Có những cặp vợ chồng thật chung tình nhưng thể bảo chung tình là hạnh phúc, hoặc êm ấm nhưng không thể nào vội vã kết luận êm ấm tức là hạnh phúc với nhau.

Nếu những câu chuyện như trên đều cho là hạnh phúc thì chắc chắn tôi không lo ngại, không hoài nghi và nhất định không có những tư tưởng để viết những dòng này.

Sự thật của hạnh phúc là một thứ suy tư trong tâm não, sống đời vợ chồng mà hạnh phúc phải là sống bằng tinh thần, mọi việc phải thông cảm với nhau, mọi việc phải được cả hai đồng ý, mọi sự đồng ý thoải mái không chịu những áp lực bên trong cũng như bên ngoài ép buộc, một sự chấp thuận thỏa đáng mà không buồn phiền cũng như phải có sự thành tâm thiện chí và nhường nhịn của đôi bên, tình chồng vợ phải biết dung hòa. Có như thể hai tiếng hạnh phúc mới diễn tả đúng nghĩa của nó mà sự thực không bị méo mó, bất cứ vì một lý do này hay một lý do khác. Không chịu những chi phối từ bên trong lẫn bên ngoài và phải có sự thỏa mãn của chồng cũng như vợ.

Nói tóm lại, tình yêu và hạnh phúc là một danh từ chung cho hai vấn đề khác nhau tuy cùng trên một khía cạnh tình cảm nhưng hạnh phúc khác tình yêu ở chỗ thành thật và tự do, nếu tình yêu không được tự do, nhất định không bao giờ tạo dựng được hạnh phúc cũng như hạnh phúc mà không có sự nhiệt tình của tình yêu thì cả hai không bao giờ có điểm tương đồng và nhất định muôn đời không thêt nào kết hợp thành chuyện vợ chồng lý tưởng cho nhau.

Cuối cùng ta có thể kết luận: Tình yêu và hạnh phúc là hai vấn đề tương quan lẫn nhau nhưng phải biết phân biệt có như thế mới tìm được một tình thương yêu lý tưởng cho vợ lẫn chồng.

ĐỜI SỐNG TÌNH CẢM CỦA CON NGƯỜI TRONG GIA ĐÌNH

Con người ai ai cũng mang trong lòng một linh hồn, chất liệu của linh hồn thì tình cảm là một trong những nguồn gốc chính yếu và thiết thực nhất, giúp con người có thể hơn mọi sinh vật sống trên quả đất này.

Trong giềng mối gia đình, vợ có nhiệm vụ lo lắng cho chồng, thay chồng nuôi con, chăm sóc công việc trong nhà. Chồng thì lại nắm giữ một vai trò quan trọng khác, lo tìm những sinh kế nuôi sống gia đình. Hai người nam và nữ cùng nhau chung sống bên nhau với hai nhiệm vụ: Bảo tồn nguồn gốc con người và tương trợ cho nhau. Trong cuộc sống chung đụng đó tình cảm giữa những người liên hệ trong gia đình được kết thành tình thương gia tộc giúp cho con người tìm được cho mình một nguồn sống, tìm ra cho cuộc đời có thêm phần nào ý nghĩa. Tình thương gia tộc, vì lẽ đó càng ngày càng được bảo tồn và nuôi dưỡng trên mọi thứ tình thông thường khác. Từ tình cha thương con, đến đạo thủy chung trong tình chồng vợ hay như tiết nghĩa của một người than. Tất cả ngần ấy thứ được đúc kết thành một nền tảng, rồi từ nền tảng ấy con người tiến tới chỗ cao thượng hơn đó là xã hội.

Hằng ngày những thảm trạng trong cuộc sống chung chạ của xã hội vẫn liên tiếp xảy ra, nào là vì buồn chán gia đình nên không muốn sống, nào vì thất nghiệp nên chối bỏ cuộc đời v.v…Tất cả mọi luận điệu, mọi lý do khiến con người trở nên đau khổ, bực bội buồn chán mà không còn thích chấp nhận cuộc đời chỉ vì gia đình cả.

Đi xa hơn nữa, chúng ta thấy những câu chuyện người thân chỉ vì gia tộc sứt mẻ có thể coi thường nhau, có thể oán ghét lẫn nhau. Từ một câu chuyện không có gì bị va chạm vào đời sống của gia tộc đều bị coi thường và còn có thể trở thành thù hận nhau hơn.

Nhận định chung cho tất cả mọi chuyện trên đời, con người có thể tìm đến một kết luận tóm tắt là: Mọi đau khổ, tranh giành, thù hận, mến thương hay có thể gọi là tất cả những gì hiện có trong đời sống con người đều bị tình thương gia tộc chi phối.

Nhận được chân giá trị của tình cảm con người trong cuộc sống hằng ngày chúng ta sẽ rút ra ở đấy một bài học làm người quí giá nhất mà chỉ có cuộc đời mới giúp cho trí óc con người mở rộng ra thêm. Cuộc sống xã hội nhộn nhịp hay lơi là đều do tình gia tộc của người đời nắm chốt. Trong đời sống hằng ngày những gì thông thường nhất cũng đều xuất phát ở tình thương gia đình mà ra. Vậy chúng ta có thể hiểu được tình cảm con người đối với đời sống gia đình quan hệ chừng nào ?

Đối với bạn là một người con trai ư ?

Nếu bạn là con trai bạn sẽ nhận chân giá trị của tình cảm bạn trong nếp sống gia đình. Một ngày nào bạn thành lập gia đình bạn sẽ tự cảm thấy đời sống cá nhân bạn trở thành vô nghĩa vì sau lưng cuộc sống đơn thuần đó còn có bao nhiêu tình thương khác mà bạn phải bảo vệ. Một ngày nào đó bạn có vợ, tình thương yêu của bạn sẽ đổi chiều, lúc đó con người bạn sẽ tự nhiên hiểu rằng mình là một con người quan trọng trong đời sống tinh thần, khiến bạn không thể lơi nhịp được nữa mà trái tim bạn sẽ tiến thoái một cách tự nhiên cốt làm thế nào cho vợ bạn, con bạn có một cuộc sống đầy đủ, thỏa mãn lòng mong muốn của bạn thì thôi. Khi vợ, con bạn đau yếu bạn sẽ thấy xót xa lo lắng, làm tâm trí bạn không còn tỉnh táo tự nhiên chỉ vì gia đình chi phối, bạn lo nghĩ vẩn vơ không biết sau những cơn đau yếu đó vợ con bạn sẽ như thế nào? Bình phục? Đau thêm? Tất cả mọi thứ ấy sẽ tạo thành một thứ lo lắng, lo lắng triền miên trong tâm não khiến bạn mất bình thường.

Bạn là một người con gái ư?

Nếu bạn là một người thuộc phái yếu, bạn sẽ thấy cuộc đời bạn nhiều phiền toái không ít. Bạn lo cho chồng, cho con trong những ngày liên tiếp. Ngày lên xe hoa của bạn là ngày vui trên thực tế. Có thể sau những lời chúc tụng, một tương lai huy hoàng sẽ mở ngỏ chào bạn, nhưng cũng có thể sau giờ phút uống cạn ân tình của một đêm vui, cuộc đời sẽ dẫn bạn đến một con đường không lối thoát, những tháng ngày lặng lẽ qua đi như nguồn nước chảy êm dưới một chân cầu mà ở đó bạn sẽ là dòng thủy triều luân lưu theo chiều sâu định mệnh. Con bạn sẽ có, chồng bạn sẽ là người hoàn toàn hay là một người trác táng bê tha ? Rượu chè, nghiện ngập, suốt ngày không nghĩ tới vợ con ? Nếu chồng bạn là người đàn ông hoàn toàn thì cuộc đời bạn thật sung sướng, nhưng ngược lại nếu chồng bạn là một người chồng không trọn vẹn thì cuộc đời bạn sẽ không còn gì sinh thú nữa.

Nói như thế không có nghĩa đưa ra cho bạn những kết luận quá vội vã về cuộc đời mà tôi chỉ muốn làm một công việc xét đoán mà thôi.

Tình cảm trong gia đình có được hoàn toàn hay không còn tùy ở hai người, biết giúp đỡ nhau, biết thương yêu lẫn nhau, biết chiều chuộng lẫn nhau thì cuộc đời sẽ là một thiên đường hạ giới, bằng trái lại thì nhất định đời là một giòng nước ngược, mà bạn là một con thuyền đi trái chiều bến đỗ.

Như tôi đã trình bày cũng bạn về tình cảm con người trong đời sống gia đình, làm chồng hay làm vợ, người đàn ông hoặc người đàn bà, ai ai cũng có tình thương trong tư tưởng, như vậy chuyện hạnh phúc có hay không đều tùy thuộc vào lối ăn ở, cư xử của bạn mà thành. Không thể nào bạn nói ông A tốt số gặp được bà B là một người đàn bà hiền thục biết cách chiều chồng, còn bạn là người bạc số. Hay cô nói chị C có nhiều may mắn lấy phải ông Y là một người đàn ông toàn diện.

Tất cả mọi nhận định vào số mệnh đều sai, vì con người ai ai cũng có tình cảm còn có lương tri thì chuyện yêu thương nhất định không bao giờ có số mạng. Tin vào số mạng là những người không có đủ can đảm chấp nhận thực tại, chối từ tương lai và họ là những người chủ bại bất cứ ở đâu và bất cứ nơi nào.

Tôi nhận định như vậy tin rằng bạn sẽ cho là “vơ đũa cả nắm”, hay “biết một không biết hai”. Nhưng không thế đâu bạn, tôi sẽ chứng minh và sẽ giúp bạn tìm ra một vài nguyên lý tránh đi phần nào những gì có thể đổ vỡ mà bạn vô tình vấp phải.

Sự thật con người thì chỉ vì biết giữ gìn hạnh phúc mà có được sự êm ấm trong gia đình.

QUAN NIỆM TÌNH ÁI CỦA GÁI & TRAI TRONG KẾT HÔN

Gái cũng như trai, khi đến tuổi trưởng thành thường hay giao động tâm hồn, sống trong mơ mộng nhiều hơn thực tế, từ lời ăn tiếng nói đến tướng đi dáng ngồi nhất cử nhất động đều sửa đổi, thích làm dáng, thường hay ăn diện thật sang trọng, bao giờ cũng muốn làm cho người khác chú ý, nhất là người khác phái. Đi đứng nghiêm nghị, ăn nói lại so đo thường hay có những điệu bộ “khác người” như nào sửa tiếng nói, áo quần chưng diện, muốn làm nhiều chuyện khác người và nhất là trong lòng luôn luôn thay đổi theo từng dáng đi, tướng đứng của người khác phái hay suy nghĩ những chuyện bâng quơ, mơ thật nhiều mộng lớn, thường hay ca hát líu lo.

Những cử chỉ đó của những thanh niên nam nữ khi đến tuổi trưởng thành là triệu chứng của con tim bắt đầu rung động. Tình yêu đã đến với họ. Ở tuổi này con người thường hay bị những tư tưởng bên ngoài cám dỗ làm lấn át lương tri, trong giai đoạn này những thanh niên thường hay bất chấp cuộc đời, sống một các bừa bãi miễn sao cho thỏa mãn cái tính của mình mà thôi, còn hậu quả chỉ là những chuyện phi lý vô nghĩa. Trong lứa tuổi này thanh niên thường có những quyết định vội vàng không suy nghĩ chính chắn hành động và hậu quả công việc mình làm, chính vì thế nên có nhiều cặp vợ chồng lúc ban đầu yêu nhau tha thiết, ai cũng tưởng sau khi thành hôn họ sẽ sung sướng mà hưởng mọi lạc thú của cuộc đời, nhưng ác hại thay sau ngày cưới chỉ mấy tháng là hai vợ chồng lại bắt đầu hục hặc, thường hay gây gổ nhau luôn và còn đưa nhau tới chỗ kiện tụng nhau mà kết quả là “anh đi đường anh, tôi đi đường tôi, tình nghĩa đôi ta có thế thôi”.

Hậu quả của một câu chuyện gia đình như vậy chỉ vì tính tình nóng nảy không suy nghĩ, thiếu sáng suốt mà đưa đến những tai hại. Xa hơn có thể còn có thể có thêm những đứa trẻ không thừa nhận, phải sống mồ côi, không hề biết mặt cha mẹ là ai, vì cha không sống chung với mẹ chúng, và người mẹ lại muốn giao con cho nhà nuôi trẻ để làm lại cuộc đời v.v…Tất cả những thực trạng vừa nêu là những kinh nghiệm xót xa và đau thương nhất cho nền tảng gia đình trong xã hội. Ngày nay, xã hội đưa đến những bước tiến văn minh vĩ đại thì con người cũng chịu những hậu quả nguy hiểm không lường được vì văn minh khoa học. Bởi lẽ càng văn minh con người càng đua đòi theo thể chất càng thích sống xa hoa càng đi xa nền đạo lý cổ truyền. Bằng chứng là thanh niên nam nữ ngày nay coi vấn đề hôn nhâu và hạnh phúc là một chuyện thông thường như trăm ngàn thứ chuyện thường khác mà đánh rơi hẳn sự hệ trọng đại của hôn nhân. Đời sống hiện tại của thanh niên ngày nay coi nhu cầu thể xác như một thứ nhu cầu tầm thường, nếu cần có thể chấp nhận không đắn đo suy nghĩ, không gạn đục, coi thường dư luận. Mục đích của họ là cốt thỏa mãn thú vui dục vọng, sau giờ phút đó họ không thấy còn một thứ trách nhiệm nào bó buộc họ phải tuân theo. Họ có thể coi nó như một trò chơi trong phút chốc, hạnh phúc gia đình lâm nguy, những nhà gia giáo, những bậc hiền tài đều lên tiếng kết án. Nhưng than ôi, những lời lên án ấy đối với họ chỉ là những con đom đóm lập lòe trong đêm bao la, họ coi là những tiếng kêu tuyệt vọng trong sa mạc, một số người còn lại coi nặng vấn đề trách nhiệm thì bị những kẻ xu thời cho là lạc hậu, không có tư tưởng tiến bộ v.v…

Nền tảng gia đình bị đặt vào một tình trạng đen tối, luân lý đã bị coi thường, những khuôn lệ ngàn xưa đã bị rơi vào trong quên lãng chỉ vì một số người chạy theo vật chất xa hoa.

Đứng trước một tương lai đen tối như vậy, chúng tôi xin thử đặt ra đây hai tiểu luận:

a) Nền tảng gia đình của con người ngày xưa.

b) Nền tảng gia đình của con người trong xã hội hiện đại.

a) Nền tảng gia đình của con người trong xã hội ngày xưa

Ngày trước, khi con người còn đặt mình trong nghi lễ cổ xưa, mọi dư luận vẫn còn là một thứ khuôn thước bất di bất dịch, lúc đó mọi thanh niên đến tuổi trưởng thành thường hay rào đón, gạn lọc, mặc dù không có vấn đề suy nghĩ tuyệt đối hay kén chọn hoàn toàn, nhưng con người lúc ấy vẫn còn coi vấn đề hôn nhân là một chuyện cực kỳ quan trọng. Bởi lẽ theo như quan niệm xưa thì một lần thành lập gia đình là một lần tự mình bước vào một cái vòng trách nhiệm và nghĩa vụ. Con người khi thành gia thất thì bị lệ thuộc hẳn vào gia tộc, mỗi hành động, mỗi cử chỉ của mình đều là một trong những yếu tố xây dựng hay đưa gia đình đến bước suy vong, nghĩ như vậy nên những người thanh niên ngày trước thường hay đắn đo, chọn lọc thật kỹ lưỡng trước khi muốn lập gia đình.

Chình vì chỗ ấy mà chúng ta lấy làm lạ khi thấy những cặp vợ chồng xưa sống cho đến lúc tuổi già đầu bạc vẫn êm ấm như ngày nào mới cưới.

Đó là một bằng chứng trong quan niệm hôn nhân ngày xưa.

b) Nền tảng gia đình của con người trong xã hội ngày nay

Như đã trình bày ở phần trên, hiện tượng trong guồng máy xã hội đương thời những nền nếp cổ truyền không còn được coi là hệ trọng nữa. Những thanh niên bây giờ coi thường cuộc sống gia đình., hướng nếp sống gia tộc theo sở thích cá nhân của mình. Việc dựng vợ gả chồng hiện nay cũng không còn là một vấn đề đắn đo nữa, con người trong thế kỷ chúng ta không khép mình trong khuôn thước của gia phong. Kẻ làm trai coi chuyện lấy vợ là tìm thêm một nguồn sinh thú mới mà coi nhẹ trách nhiệm làm chồng, làm ca. Nhiều cô gái cũng thế, một số cô gái ngày nay nhìn đời bằng một cặp mắt không quan trọng trong cuộc sống gia đình, nền tảng của gia tộc và những tiền lệ gia đình không còn là một hàng rào ngăn cách trai gái mà trái lại, người thiếu nữ trong xã hôi hiện tại coi thường vấn đề trinh tiết, vấn đề này trở thành lạc hậu, lỗi thời, bị đào thải bởi luồng sóng văn minh. Khuôn thước của ngày xưa và vấn đề tinh thần không còn là một thứ nghi lễ bắt buộc trai gái phải tuân theo, họ thành hôn khi họ thích và sẵn sang xa nhau khi chán nhau. Hình ảnh suy vong của nền luân lý ngày xưa đã cận kề đối với lớp người trẻ, đồng thời nó cũng là một hồi chuông báo nguy cho nền tảng xã hội đại cận.

Chắc chắn quý bạn không lấy làm lạ khi thấy những cuộc tình duyên ngày nay thường xảy ra hấp tấp vội vàng và cũng tan vỡ thật nhanh, điều này chứng tỏ gia đình đã bị lung lay ít nhiều trong cuộc sống đốt giai đoạn hiện tại.

QUAN NIỆM CỦA GÁI & TRAI TRONG LẬP GIA ĐÌNH

Đưa hai nhận định xưa và nay trong việc kết hôn, chúng ta phải công nhận rằng ngày xưa hay ngày nay, có cái dở nhưng cũng có cái hay riêng của nó.

Nếu ngày xưa trai gái đều tôn trọng gia tộc, nghĩa là gia đình, bằng hữu đạo lý thì cũng có cái dở ở chỗ chính vì tin tưởng theo cổ lệ và tôn trọng gia đình nên thường hay có những cuộc hôn nhân thành hình trong gượng ép, nói một cách khác tức là hôn nhân một chiều hay bị bó buộc phải tuân theo mệnh lệnh của gia đình mà ra.

Trong xã hội ngày nay thì ngược lại còn trai hay con gái khi đến tuổi trưởng thành họ có quyền tự do định đoạt lấy quyền yêu thương của mình mà cha mẹ chỉ đống một vai trò chứng nhân, như thế tức là cái hay của hiện đại là tự do nhưng ngược lại khuyết điểm là thiếu suy nghĩ trước khi thành lập gia đình, vì vậy nền tảng gia đình thường hay bị lung lay đe dọa.

a) Quan niệm của người con trai

Đi sâu vào tâm lý vợ chồng, trước hết chúng ta thử khám phá thế giới tình cảm của người con trai, người đóng vai trò chủ động trong niệm tình ái.

Một người con trai khi đến tuổi trưởng thành thì thường hay mơ mộng đem lòng yêu thương thổ lộ cho người khác phái biết trước. Theo những nhận xét chung của nhà phân tâm học thì hầu hết người con trai trước khi keret hôn đều mến những đức tính thành thật, thùy mị, đoan trang, hiền thục, biết nhường nhịn chồng và cần một ít khôn ngoan. Về phương diện sắc đẹp cũng được coi là quan trọng, tuy nhiên không quan trọng hơn những thứ vừa nêu trên.

Với những nhận định trên, chúng ta hãy thử tìm hiểu tâm tình người con trai để mong tìm được ở đó những bài học quý giá cho người con gái.

* Trước nhất là bài học thành thật

Đặt một vấn đề để chọn một người bạn đời cùng nhau chia vui sẻ buồn trong những ngày chung sống, mục tiêu mà người đàn ông chú trọng trước tiên là sự thành thật trong đời sống tình cảm của người vợ. Đức tình thành thật là một đức tính thiết yếu vào bậc nhất của cả nam lẫn nữ.

Không riêng gì đối với người con gái, người con trai cũng cần sự thành thật trong đời sống tình cảm. Không gì sung sướng cho bằng người vợ của mình là một người bao giờ cũng thành thật với chồng, không bao giờ lừa dối, phỉnh phờ, trăm chuyện nên hay hư trong gia đình đều được thảo luận cùng chồng để mong tìm một lối thoát, từ việc nhỏ nhặt trong nhà đến việc lớn lao ngoài cuộc sống, người đàn bà đều nhất nhất thành thật với chồng, chắc chắn người đàn ông sẽ an lòng mà làm tròn nhiệm vụ của mình trong ngưỡng cửa gia đình. Người đàn bà thành thật còn giúp cho chồng sự bình thản trong tâm hồn. Người đàn ông có vợ thành thật không lo sợ hạnh phúc gia đình bị đe dọa, không sợ gia đình bước đến hố suy vong. Vì thế đức tính thành thật trở thành thiết yếu trong cuộc sống gia đình.

* Đức tình thứ hai là thùy mị đoan trang

Đức tính này là một trong những chiếc chìa khóa giúp vợ chồng hạnh phúc. Người chồng có vợ là người vợ thùy mị đoan trang thì có thể nói hạnh phúc gia đình được bảo đảm đến tám mươi phần trăm, vì lẽ người đàn bà thùy mị đoan trang không có những tư tưởng phản bội trong tâm hồn, bao giờ cũng nghĩ đến chồng, đến con, bao giờ cũng thường hay nghĩ đến hạnh phúc gia đình từ công việc vặt cho đến công chuyện to lớn, bao giờ người đàn bà cũng cần đức tính thùy mị đoan trang. Đức tính thùy mị đoan trang của người đàn bà trong nếp sống gia đình thường là một thành trì bảo vệ hạnh phúc trường cửu, từ lời ăn tiếng nói không lơi lả, không lẳng lơ, bao nhiêu thứ ấy cũng đủ đem lại cho chồng một lòng tin tưởng ở mình là một người vợ hoàn toàn.

* Đức tính thứ ba là hiền thục

Người đàn bà hiền thục là một người đàn bà nhận biết được điều hay lẽ phải, không lấn át chồng, bao giờ cũng coi chồng là một người có nhiều quyền hành định đoạt những điều hệ trọng trong gia đình, giúp chồng thành công trong việc xây dựng hạnh phúc cho gia đình.

* Đức tính cuối cùng là biết nhường nhịn chồng

Đức tính này là một trong những đức tính tối yếu, cần phải có ở một người vợ đảm đang biết thương chồn. Biết nhường nhịn chồng là cả một nghệ thuật. Sở dĩ người phụ nữ Nhật được người đời thường hay nhắc nhở và ao ước chỉ vì họ là điển hình cho sự nhường nhịn chồng. Người đàn bà biết nhường nhịn chồng không phải là xấu, mà là một đức tính tốt. Một người đàn ông có một người vợ biết nhường nhịn nhất định người đàn ông đó là một người đàn ông sung sướng và hạnh phúc nhất trần đời. Người đàn bà nhường nhịn chồng có một cái lợi to tát là sự yêu thương của chông, sự thông cảm của một cặp vợ chồng biết thương yêu nhau và hiểu nhau. Sau một cơn nóng giận người đàn ông tự cảm thấy mình quá khắt khe với vợ lúc ấy tự nhiên tâm hồn người đàn ông sẽ thấy se lại, và từ đó tình yêu thương vợ con sẽ có dịp tô điểm ngày thêm tươi sáng hơn và hạnh phúc nhiều hơn lên.

Về phương diện nhan sắc, người con trai không chú trọng là bao, có những chàng trai thường hay quan niệm người tình và người vợ khác nhau, người vợ có thể không hoàn toàn về nhan sắc, nhưng tính tình phải thật thùy mị đoan trang, nói chung là người vợ cần phải có những điều kiện cốt yếu để chịu đựng và kiện toàn nhiệm vụ của mình trong tương lai và nhan sắc không phải là một vấn đề hệ trọng so với đức hạnh. Người tình thì người con trai cần nhan sắc cốt thỏa lòng mong muốn chiếm đoạt của mình. Người con gái cần phải chú trọng đến điểm này là người tình không phải là vợ và đừng bao giờ nuôi trong đầu óc một vấn đề từ tình nhân, bạn sẽ trở thành người vợ không khó. Nuôi trong đầu óc những tư tưởng như vậy là sai lầm, là mù quáng, là quá tự tin để rồi trong tương lai có thể bạn sẽ phải ngậm bồ hòn làm ngọt.

Một điều trăm người như một là người con trai thành lập gia đình mong muốn sao người vợ là một người bạn đời giúp đỡ mình, thay thế cho mình trong gia đình, ngoài công việc sinh con đẻ cái công việc tề gia nội trợ cho đến những công việc tiếp tay cho chồng trong cuộc sinh kế làm ăn, người đàn ông nuôi trong đầu luôn luôn hình ảnh người đàn bà giàu lòng vị tha, óc sáng suốt, tính kiên nhẫn, sẵn sàng chịu đựng mọi thử thách của cuộc đời, biết hòa mình và cuộc sống của chồng, lo cho chồng cho con, biết cảm thông những nỗi khó khăn của người chồng trong những lúc gian nan.

Đó là điều ao ước thành thật nhất của người đàn ông khi đặt mình thành lập gia đình, người con trai bao giờ cũng hướng về tương lai nhiều hơn là quá khứ, đặt tương lai vào một câu chuyện phải làm, dĩ vãng chỉ là những bóng mờ trong tâm tưởng.

Người con gái khi đặt chân lên xe hoa về nhà chống là đã vứt bỏ lại sau lưng mọi thú vui vật chất của cá nhân mình và phải biết hòa đồng cuộc sống với chồng với con, mạch sống chồng con là nguồn vui chung, cuộc sống đơn thuần là một thứ tình nhảm nhí cần phải hủy diệt trong tư tưởng người đàn bà. Khi có chồng người đàn bà không có quyền nghĩ đến cá nhân mà tự coi mình là một «nội tướng» giúp chồng thành công trên mọi lĩnh vực của trường đời. Vui cái vui của chồng và buồn khi chồng mang niềm lo nghĩ.

Tất cả ngần ấy thứ là những quan niệm của người con trai khi thành lập gia đình.

b) Quan niệm của người con gái

Tình yêu là sự hòa hợp tâm hồn giữa hai người khác phái: Trai và gái.

Chúng ta tìm hiểu được phần nào thế giới tâm tình của người con trai, bây giờ chúng ta thử đi sâu vào thế giới của người con gái trong lĩnh vực tinh thần.

Đối với người con gái, thành lập gia đình thì phần đông nếu không bảo là tất cả đều mong muốn sao người chồng trong tương lai của mình là một người đàn ông lý tưởng hoàn hảo.

* Thế nào là một người đàn ông lý tưởng, hoàn hảo.

Một câu hỏi làm cây thước đo lòng mong muốn của phái yếu. Đối với người con gái niềm mơ ước duy nhất khi thành hôn là người chồng phải là một người đàn ông bao dung. Bao dung không có nghĩa là quá dễ dãi, hời hợt trong vấn đề tiền bạc. Tiếng bao dung có nghĩa là người chồng phải biết nghĩ đến vợ con trong công việc ăn tiêu thường ngày, không nên có những cử chỉ tầm thường như tiền phát gạo đong, khi con đau ốm người vợ phải ngửa tay xin từng đồng, từng cắc, làm một công việc gì trong nhà cũng phải kê khai với chồng cho sằng phẳng, như thế chuyện vợ chồng bị tiền bạc chi phối quá nhiều nếu không bảo là tất cả, làm như thế tình yêu khó lòng đứng vững vì cá tính keo kiệt của người chồng. Người đàn ông nên có một thái độ bao dung rộng rãi đối với vợ con, tiền bạc bao giờ cũng là mạch máu nhưng nên vừa phải mà không nên có thái độ tiền bạc chỉ huy tình cảm, như thế tình vợ chồng đã bị sứt mẻ khá nhiều.

* Đức tính thứ hai là biết thương vợ, thương con.

Nói tới chuyện người chồng cần phải biết thương vợ thương con là một câu nói như thừa. Nhưng câu nói thừa ấy lại là một câu hỏi và làm cho nhiều người khó trả lời trọn vẹn.

Con người ai cũng có tình cảm, như thế chuyện thương vợ, thương con là một chuyện đã đành, nhưng thế nào là thương?

Người con gái khi lấy chồng bao giờ cũng mong muốn có người chồng biết mình, hiểu mình, thương mình và giúp đỡ cho mình đó là niềm hoài bão lớn lao nhất trong nếp sống tình cảm của phái yếu.

Điều người con gái đòi hỏi ở người chồng biết thương vợ thương con là người chồng không nên có thái độ bê tha, cờ bạc, rượu chè, trác táng, vui thú cá nhân mà không nghĩ tới vợ con, đứng núi này trông núi nọ. Khi đã có vợ, người đàn ông phải biết lo cho vợ con, không nên có hành động vợ một vợ hai, ăn chơi quanh năm suốt tháng, nhà cửa không màng, chỉ lo nghĩ đến cá nhân mình mà quên nhiệm vụ. Người đàn bà nào không đau khổ khi có chồng, mà chồng lại bài bạc đen đỏ, bỏ cửa bỏ nhà, chạy theo bè bạn, vợ một vợ hai. Trong đời sống lứa đôi người đàn bà đau khổ không còn gì bằng lúc đêm về với cảnh phòng không chiếc bóng thui thủi một mình, còn chồng thì đang vui say men ân ái bên cạnh một người đàn bà khác, khi về chồng lại lời qua tiếng lại, mắng nhiếc vợ con rồi bỏ mặc gia đình không đếm xỉa. Những hành động như vậy là những hành động không thương vợ thương con, không lo nghĩ đến gia đình, phó liều cho thế sự, hành động đó là hành động tắc trách, và nó cũng là một thói hư tật xấu mà không một người đàn bà nào có đủ can đảm để chấp nhận được nó. Nền tảng gia đình bị đe dọa trực tiếp và gãy đổ sẽ xảy ra mang theo bao nhiêu hậu quả thảm thương mà nguyên nhân chỉ vì người chồng không ý thức được trách nhiệm của mình.

Những hành động như vậy là những hành động không biết thương vợ thương con của một người đàn ông, và nó cũng là một trong những câu chuyện đã làm cho người đàn bà đắn đo thắc mắc.

* Đức tính thứ ba phải có ở người đàn ông là lòng chung thủy.

Định nghĩa của lòng chung thủy thì chung có nghĩa là hồi chấm dứt, lúc kết cuộc. Còn thủy là khi bắt đầu. Lòng chung thủy là ý nói sự thành thật một dạ như lúc ban đầu.

Người đàn bà thành thật, mong mỏi sao cho người bạn đời của mình là một người chung thủy. Cuộc sống vợ chồng là một cuộc sống ăn đời ở kiếp. Cùng nhau lo lắng cho nhau từ lúc hai mái đầu tóc vẫn còn xanh cho đến khi hai mái đầu đều bạc, người chồng cũng như người vợ đều hoàn toàn tin tưởng ở nhau, sống sao cho cuộc đời hoàn toàn hạnh phúc, một trong hai người không ai phản bội ai phản bội riêng ai, không ai tự mình tách rời con thuyền gia đạo để đi tìm một cơn vui mới. Lòng tin tưởng đó là chung thủy.

Tuy nhiên, người đàn bà bao giờ cũng coi vấn đề này là trọng đại. Vì người đàn bà lo sợ cho tương lai, lo cho những ngày sắp tới, khi nhan sắc phai tàn lúc đó người đàn ông sẽ coi thường vợ mà đi tìm một người đàn bà khác. Con bướm không bao giờ ưa hút nhụy một cành hoa đã cũ. Người đàn ông tượng trưng cho cánh bướm mà người đàn bà tượng trưng cho một kiếp hoa. Vì những lý do đó nên người đàn bà thường mong ước trong mòng mình là người chồng, người thương phải là một người đàn ông chung thủy. Chung thủy với vợ con, chung thủy với một mối tình.

Người đàn ông chung thủy làm mọi chuyện khiến người vợ vui lòng và thấy rằng hạnh phúc gia đình mình còn được bảo đảm. Một người đàn ông thương vợ thật nhiều, nhưng sau khi vợ nhà qua cơn bạo bệnh nhan sắc đã phai tàn, hoặc sau khi sinh đẻ dung nhan người vợ không còn là một thứ dung nhan nóng bỏng nữa, lúc ấy tư tưởng ngoại tình nẩy mầm trong tim người đàn ông và người này ngoại tình gây cho gia đình một lỗ trống bao la, bỏ lại cho vợ nhà một gánh nặng, gánh nặng gia đình. Lúc ấy gia đình sẽ lâm vào một hoàn cảnh hết sức thê thảm, đau thương. Người vợ biến thành thừa thãi, và gia đình chính thức gãy đổ tang thương. Lo sợ viển vông từ chỗ ấy khiến người con gái lo sợ người con trai thiếu chung thủy và đây cũng là một điều kiện tối cần thiết cho gia đình.

* Đức tình thành thật.

Sau lòng chung thủy, người đàn bà còn nghĩ đến đức tính thứ tư là lòng chân thật.

Trong phần trên chúng tôi đã nói đến lòng chung thủy, bây giờ lại nói đến thành thật.

Chắc có bạn sẽ bảo là thừa.

Nhưng.

Thưa bạn.

Lòng chung thủy không phải là sự thành thật. Sở dĩ nói như thế vì thấy rằng, trong tình vợ chồng, danh từ thật bao la mà trí khôn con người lại có giới hạn, vì thế chúng tôi xin bày ra đây hai đức tính, thoạt nghe qua bạn sẽ cho rằng thừa, nhưng nếu suy nghĩ chắc chắn. Đúng, chắc chắn không bao giờ thừa cả.

Trong tình vợ chồng thì thương nhau bao nhiêu cũng chưa đủ, và nói bao nhiều cũng vẫn còn. Sự thật là như thế.

Bây giờ bạn hãy cùng tôi tìm hiểu sự thành thật nhé?

Người con gái có chồng mong chồng mình thành thật. Thành thật không phải chỉ có ở phương diện tình cảm. Nếu thành thật xuất phát và đơn thuần trong lĩnh vực tình cảm thì nó đã là chung thủy mất rồi. Sự thành thật ở đây có nghĩa là người chồng không lừa dối vợ trên mọi phương diện, từ vật chất đến tinh thần. Điều mà người đàn bà mong ước là người chồng biết nghĩ tới vợ con trước khi nghĩ tới mọi chuyện khác, từ quyền lợi đến công ăn việc làm, tất cả mọi chuyện đều có sự thành thật. Hai vợ chồng đã cùng nhau chung sống ắt phải tin nhau, nếu không tin tưởng lẫn nhau nhất định không bao giờ có hạnh phúc. Người đàn ông thành thật không giấu diếm vợ nhà để lập chuyện riêng. Chẳng hạn như một người đàn ông ra đời làm việc quen với ông A và bà B, ông A khuyến khích người chồng nên cùng nhau hùn vốn lập xí nghiệp, quyền lợi sẽ chia đều, người chồng âm thầm về nhà lấy tiền ra đi hùn vốn cùng ông A, vợ hỏi nhất định không trả lời v.v…Câu chuyện không thành thật hai vợ chồng thường kiếm chuyện cãi vã nhau và đưa đến hậu quả không đẹp, mà người vợ có cảm tưởng như chính mình bị lừa dối.

* Đức tính cuối cùng là khôn ngoan và quân tử

Người đàn bà mong muốn thêm một đức tính khác ở người chồng là khôn ngoan và quân tử.

Khôn ngoan ở người chồng ở một người đàn ông phải biết tranh đua với mọi thứ trên đời. Tuy nhiên cái khôn ngoan không phải là quỷ quyệt mà cái khôn ngoan ở người con trai là biết lợi dụng hoàn cảnh để đưa gia đình đến chỗ hạnh phúc hơn, sung túc hơn và hoàn thiện hơn. Một người đàn ông khôn ngoan thường giúp cho gia đình thoát khỏi nhiều cơn nguy ngập cho vật chất cũng như tinh thần, thoát khỏi những khủng hoảng tinh thần nữa.

Về quân tử, cũng như khôn ngoan, người đàn bà bao giờ cũng ước ao người bạn đời của mình phải quân tử, biết tha thứ, giàu lòng quảng đại bao giờ cũng suy nghĩ trước khi hành động và không vội vã cũng không nóng nảy vũ phu.

Mọi chuyện rắc rối trong gia đình, người đàn bà chỉ trông cậy vào óc sáng suốt của người chồng. Từ một chuyện nhỏ đến chuyện lớn, người đàn bà đều đặt trọn vẹn niềm tin vào đức tính khoan hồng của người chồng. Thái độ quân tử là một điều cần thiết đối với vợ cũng như đối với chồng. Người đàn ông phải hiểu vợ mình trước nhất, bao giờ cũng sẵn sàng tha thứ mọi lỗi lầm của vợ, khi vợ có lỗi nên cho vợ một lối thoát và tránh những cách cư xử kém sáng suốt và thiếu nhã nhặn đánh đập hành hạ vợ con.

Trong đời sống tình cảm chung đụng giữa vợ chồng làm sao tránh được những giây phút lỗi lầm. Tình vợ chồng cũng như thế. Trong những giây phú lầm lỗi đó, người vợ cần ở chồng một lòng vị tha, một trí óc sáng suốt bình tĩnh và thái độ quân tử của chồng.

Thái độ quân tử của chồng thường làm cho người đàn bà sung sướng vì thấy chồng đã hiểu được mình mà thêm yêu thương nhau hơn.

Tóm lại, người con trai thì mong muốn người vợ mình phải là một người đàn bà thành thật, thùy mị, đoan trang, hiền hậu, biết nhường nhịn chồng và một ít khôn ngoan để giúp mình thành công trên đường đời mà gia đình có người chăm sóc.

Quan niệm về gia đình của người con gái thì người chồng lý tưởng là một người đàn ông biết thương vợ thương con qua những đức tính bao dung, biết thương vợ thương con, lòng chung thủy, thành thật, khôn ngoan và quân tử để cùng nhau chung sức xây dựng một gia đình trong ấm ngoài êm theo như cuộc đời đã trao phó.

4. TỪ HÔN NHÂN TỰ DO ĐẾN HÔN NHÂN CƯỠNG BỨC

Trong chuyện vợ chồng từ xưa đến nay, thường thường có hai vấn đề quan yếu mà trai gái đều lấy làm lo lắng thắc mắc mỗi khi nghĩ tới chuyện hôn nhân.

Đó là hôn nhân tự do và hôn nhân cưỡng bức.

* Thế nào là hôn nhân tự do?

Khi hai người trai gái cùng yêu thương nhau trao cho nhau những tình ý lúc ban đầu, họ đã thông cảm nhau và sẵn sàng cùng nhau mạnh tiến trên quãng đường đời. Tình yêu bắt đầu hình thành trong lương tri và họ hằng mơ mộng một ngày nào đó sẽ cùng nhau chung sống cho đến lúc bạc đầu.

Đã yêu nhau người ta bất chấp những cách ngăn mà cuộc đời sẽ dành cho họ, mục đích trước nhất mà những kẻ yêu nhau nhất định phải khắc phục cho bằng được là làm cách nào cho hai tâm hồn được chung sống bên nhau thì thôi.

Tuổi trẻ là tuổi đam mê thanh niên sẵn sàng chạy theo tiếng gọi của ân tình mà không cần những hậu quả sẽ mang đến trong tương lai. Con người coi thường mọi dư luận chỉ cần sống với riêng mình mà thôi.

Tình yêu trai gái được hình thành trong chiều hướng đó gọi là hôn nhân tự do.

Nói nôm na hơn, tình yêu được xây dựng trong quan niệm hôn nhân tự do là những người thích sống theo chính mình, người mình thương hoàn toàn cho mình lựa chọn, cha mẹ chỉ đóng một vai trò chứng nhân, tác hợp cho con cái mình thành vợ thành chồng mà thôi, công việc lựa chọn do trai gái tìm nhau và hiểu nhau để rồi cả hai cùng bước tới hôn nhân trong một giai đoạn nào đó.

Trong hôn nhân tự do, con gái cũng như con trai đều tự mình tìm thấy người bạn đời, tự mình đi tìm một đối tượng cho tình yêu. Quan niệm hôn nhân trong tự do có nhiều lợi và có cái hại. (Chúng tôi sẽ nói đến trong phần sau).

Cha mẹ không còn là một hàng rào nguy hiểm nữa, cha mẹ chỉ là một chứng nhân cho con mình thành gia thất. Từ chỗ cha mẹ bị coi là không quan trọng nên trong quan niệm hôn nhân tự do thường hay có nhiều bất hòa sau khi hai vợ chồng về ăn ở với nhau. Cảnh mẹ chồng nàng dâu cũng vì thế mà bộc phát, và còn nhiều thứ khó khăn mà cả hai còn phải cố tình khắc phục trước khi chiếm được tình yêu trọn vẹn của nhau.

Hôn nhân tự do còn nhiều vấn đề trắc trở khác mà nguyên nhân chỉ vì tính nết của nhau không được suy nghĩ đứng đắn trước khi thành hôn với nhau. Có nhiều cặp vợ chồng thường hay tỏ ra thương yêu nhau nhưng khi ở chung hẳn với nhau chẳng bao lâu sau là sinh ra bất hòa mà kết quả là do sự thành hôn trong quan niệm tự do.

Nói chung quan niệm hôn nhân tự do là một quan niệm phổ biến ngày nay trai gái kết hôn không còn coi theo hệ thống gia đình nữa mà quyền thành lập gia đình đều nằm trongh tay mình chọn lựa và trong một thời gian sau khi hai vợ chồng chung sống thì cả hai biết được những tật xấu của nhau, và sinh ra những bất hòa, đưa đến chỗ thôi nhau (vấn đề này chúng tôi sẽ trình bày trong một chương sau).

* Chế độ hôn nhân cưỡng bức

Trái hẳn với nền văn minh vật chất hiện đại, nền văn minh tinh thần khắt khe hơn nhiều, bó buộc con người và một khuôn thước nhất định, chuyện vợ chồng không do chính hai bên trai gái quyết định mà trái lại quyền quyết định chung cuộc do cha mẹ hai bên kết hợp. Có những cặp vợ chồng chàng và nàng không ai biết ai cả, cả hai chưa hề quen nhau bao giờ, nhưng vì áp lực của cha mẹ đôi bên mà bắt buộc phải thành vợ chồng với nhau. Ngày thành hôn là ngày đầy bỡ ngỡ cho cả chàng trai và côi gái. Cả hai không có quyền làm quen nhau trước, nhiều khi họ chỉ thấy nhau một vài lần mà chưa nói với nhau một câu nào.

Trong chế độ hôn nhân cưỡng bức, chàng trai và cô gái bị lệ thuộc hẳn vào quyền hạn của cha mẹ, với một tinh thần tôn trọng lễ giáo như vậy, người thanh niên rất e ngại và ngượng ngùng trong vấn đề thành lập gia đình. Với một hàng rào gia giáo khắt khe và bó buộc như thế thì giềng mối gia đình tránh được cái hào nhoáng, con người chú trọng vào lễ nghĩa mà coi thường cái tình cảm tự nhiên.

Con người sống theo nền văn minh cổ thường chịu ảnh hưởng một nền gia giáo bó buộc, chuyện gia đình thường chịu áp lực gia đình. Con người cảm thấy bên ngoài cái nhân dạng tầm thường còn có một hình bóng lễ nghĩa bao bọc bên ngoài mà con người khó lòng thoát qua được.

Thanh niên chịu tư tưởng và ảnh hưởng nền luân lý cổ truyền thì hầu hết tự đặt mình trong chuyện thành lập gia đình theo tư tưởng lệ thuộc.

Trong nền nếp truyền thống đó, trai gái khi chịu chế độ hôn nhân cưỡng bức thì có một cái lợi là con người bao giờ cũng nhớ đến mình và đạo lý. Con người không bao giờ sa ngã về phương diện vật chất, trọng phẩm giá và nhân cách, nhân nghĩa nhiều hơn cái hào nhoáng bên ngoài.

Hôn nhân cưỡng bức thường đưa đến những hậu quả cho nền hạnh phúc của hai vợ chồng chỉ vì không thông hiểu nhau, nhưng trong cái lợi và cái hại của nó, con người còn tìm được cho mình một lý tưởng là luôn luôn sống với chính mình và tự đặt mình theo một nề nếp cổ truyền giúp con người sống trong vòng đạo lý của thế nhân.

Đó là một nhận định của nhà hiền triết phương Đông khi công nhận nền tảng gia đình theo chế độ lệ thuộc.

Những điều nói trên chỉ minh chứng cho một vai trò mà người đời thường thấy và thường ái ngại.

Tuy nhiên nếu nhận định một cách khác quan hơn chúng ta sẽ thấy trong một nền luân lý bó buộc đó có nhiều cái lợi cũng có nhiều cái hại.

Chúng ta thừa hiểu rằng, trong bất cứ một tập quán nào cũng vậy, cái hay và cái dở bao giờ cũng là một điều không bao giờ tránh được.

Đem ra so sánh giữa cái lợi và cái hại của cả hai quan niệm hôn nhân tự do và hôn nhân cưỡng bức chúng ta sẽ thấy rõ rệt hơn.

Nếu hôn nhân tự do chủ trương một sự dễ dãi trong việc chọn bạn trăm năm, nam nữ có quyền tự do giao thiệp để từ sự giao thiệp cá nhân có thể tự tìm cho mình một người bạn đời lý tưởng thì trái lại một vấn đề vô cùng tai hại vì con người quá ư tự do mà hạnh phúc gia đình không bao giờ được đảm bảo. Tôi không nói rằng người đàn bà thường lạm dụng danh nghĩa tự do để đưa mình đi xa hơn ngoài vòng rào của lễ giáo, tự phiêu lưu vào con đường vô định của tình cảm, do đó trở nên hư hỏng, thiếu tinh thần đạo lý.

Ngược lại, người đàn ông cũng thế, không phải chuyện đạo lý gia đình đổ vỡ vì tay người đàn bà. Trong thời kỳ tiền hôn nhân (1) người con trai thường hay có những quyết định vội vàng mà không đủ sức phán đoán những lỗi lầm tai hại có thể xảy ra sau ngày thành chồng thành vợ với nhau. Từ chỗ tư tưởng bị lỏng lẻo đó nên không bao lâu sau ngày cưới hai vợ chồng lại hục hặc gây gổ nhau chỉ vì lúc về chung sống thì người mình thương yêu không còn là thần tượng nữa, mà than ôi những thói hư tật xấu liên tiếp diễn ra, từ giai đoạn chê chán đó viễn ảnh xa nhau không còn lâu dài bao nhiêu nữa mà trái lại câu chuyện ly thân bây giờ chỉ là thời gian mà thôi.

Đó là nhận xét về phái yếu.

Nam giới cũng như thế mà thôi.

Câu chuyện vợ chồng mà cả hai người đều chê chán thì tương lai gia đình là những bóng tối hiện ra chờn vờn trước mặt mà khó lòng nắm được bao giờ.

Nhận xét thứ hai về quan niệm hôn nhân cưỡng bức cũng không hơn.

Tuy quan niệm hôn nhân cưỡng bức là một quan niệm có thể tương đối giải đáp được phần nào những khuyết điểm của phái tự do, nhưng con người khi đã đặt mình vào bức tường lễ giáo, tôn thờ chủ thuyết cưỡng bức thì đời sống tâm tình của thanh niên hoàn toàn bị khép vào hẳn nền luân lý, gò bó trong gia đình, người chịu những ảnh hưởng khốc hại nhất là phái yếu.

Trong vấn đề này, tình cảm trung thực của hai phái nam và nữ đều không được phản ánh trung thực như lòng mong muốn của chính bản thân, vì lẽ con người lúc ấy chịu ảnh hưởng nặng nề và đạo lý thì khó lòng mong thoát khỏi cái vỏ của đạo đức như phái văn minh vật chất chủ trương tình yêu thương vợ chồng phải được xây dựng trong tư tưởng tự do.

Vấn đề hôn nhân của phái cưỡng bức bị lệ thuộc hẳn vào gia đình. Họ chỉ là những con cờ trong ván cờ quyết định của mẹ cha. Trai gái chỉ đóng vai trò thụ động, cúi đầu tuân theo những quyền hạn và mệnh lệnh sai khiến của người bề trên.

Trai gái trong cuộc hôn nhân cưỡng bức được thu gọn vào câu «áo mặc không qua khỏi đầu».

Trong vai trò này trai gái thụ động hoàn toàn, việc dựng vợ gả chồng đều do cha mẹ quyết định. Họ không có quyền cãi lại cũng không có một ý kiến gì trong ngày trọng đại của họ.

Việc thành vợ chồng trong quan niệm cưỡng bức thì hai bên trai gái coi nhau hoàn toàn xa lạ, những lần gặp gỡ họ là hoàn toàn bỡ ngỡ với nhau trong những phút ban đầu. Sau một thời gian chung chăn gối họ lần lượt quen nhau và tình cảm mới bắt đầu hình thành trong tim của trai và gái. Chủ trương tình cảm như vậy có vẻ gượng gạo không thoải mái vì họ chưa hề quen nhau trước, mà vợ chồng do cha mẹ kết hợp mà ra. Trong trường hợp đó nếu thanh niên thiếu nữ kém sáng suốt chưa có kinh nghiệm trên đường tình ái thì nhất định họ sẽ lấy làm khó chịu khi phải chung sống với người mình chưa từng quen thân biết mặt và như thế thì họ sẽ không tránh khỏi những thất vọng trong gia đình.

Đối với vấn đề cưỡng bức thì thanh niên thiếu nữ đều phó thác vận mạng gia đình theo sự may rủi mà thôi, sự may rủi đó tùy thuộc vào người đem lời đánh tiếng và quyền làm cha mẹ mà ra.

Sau khi thành hôn, nếu may mắn hai vợ chồng được những điểm tương quan cho tình cảm thì là một trùng hợp ngẫu nhiên.

Nhưng nếu…

Nếu sau ngày cưới hai vợ chồng không tìm được những điểm tương đồng thì lập luận đầu tiên cũng là cuối cùng của hai vợ chồng là tin vào may rủi, số mệnh.

Hôn nhân như vậy là một cuộc hôn nhân độc đoán, tình cảm bị lệ thuộc, con người bị dồn nén vào một thế bí của đạo lý cổ truyền bó buộc.

TAI HẠI TRONG HÔN NHÂN TỰ DO

Trở lại quan niệm hôn nhân tự do, ở đây trong mục này tôi xin đưa ra một nhận xét tai hại của hôn nhân tự do.

Trong thế giới ngày nay, người con trai và con gái khi đến tuổi trưởng thành thường hay chủ trương quan niệm hôn nhân tự do.

Sở dĩ trai gái ngày nay chủ trương như thế, vì theo quan niệm bây giờ thì con người lúc lớn khôn không thích bị lệ thuộc vào cha mẹ nữa, mà nhất là quan niệm gia đình.

Thành lập gia đình bao giờ trai gái cũng muốn người chồng hay người vợ là phải do chính mình chọn lựa và thảo luận, cha mẹ chỉ đóng một vai phụ thuộc là chấp nhận mà thôi. Trong nền tảng đó con người thường hay có những quyết định vội vàng, không có những suy nghĩ chín chắn, trai gái thường hay có nhiều tư tưởng chủ quan bao giờ cũng lý tưởng hóa cuộc đời hơn nhiều, trong lòng bao giờ cũng thấy cả một tương lai tươi sáng hứa hẹn trong ngày sắp tới, thiếu những nhận xét khách quan, tư tưởng chính họ là những tư tưởng hời hợt, không nhận diện được những hậu quả tai hại vô cùng bởi những công việc lựa chọn thiếu suy nghĩ.

Có nhiều cặp vợ chồng trong giai đoạn tiền hôn nhân cả hai tỏ ra khăng khít, một phút không rời. Bao giờ cũng quấn quýt bên nhau xem chừng tâm đắc, yêu thương rất mực. Nhìn tương lai như vậy, ai cũng ngỡ họ sẽ sung sướng mà hưởng thụ bên nhau những niềm lạc thú. Song, thành lập gia đình qua một thời gian ngắn ngủi thì hai vợ chồng lại liên tiếp xảy ra những hục hặc, xung khắc. Anh chồng thường hay phàn nàn về cô vợ của mình là một người đàn bà không biết lo xa, hay chưng diện xe đua, đua đòi mà bỏ phế gia đình nên anh chán chường gia thất.

Ngược lại cô vợ cũng than thở với chúng bạn:

– Từ ngày ấy hai vợ chồng cùng chung sống với nhau thì anh ấy không còn là một mẫu người lý tưởng như ngày còn làm nhân tình với tôi nữa. Ngày nay anh ấy cờ bạc, rượu chè, bê tha, trác táng gia hư bất biết, suốt ngày chỉ lo ăn nhậu cùng bạn bè mà bỏ phế gia cang, thật rõ chán đời.

Thế là sóng gió gia đình lại chính thức nổi lên. Phong ba bão táp tơi bời xảy đến, những cơn giông tố như vậy ngầm báo hiệu gia đình sẽ tan vỡ trong tương lai.

Bằng một bằng chứng, qua một mẩu đối thoại của cặp vợ chồng chúng ta lại thấy thế nào là tai hại của hôn nhân tự do.

Để trình bày một cách tường tận hơn, tôi xin đơn cử ra một mẩu đối thoại này tôi tin rằng những nhân vật trong truyện sẽ giúp các bạn hiểu thêm phần nào câu chuyện thất bại gia đình vì hôn nhân quá tự do.

Một ngày nọ, tôi bất ngờ gặp lại chị J, một cô bạn chí thân với tôi ngay trong khi còn theo đuổi học hành trong ban trung học mà chị và tôi là hai người bạn chí thân. Cách đây một năm chị J – không thích cậu R và cho rằng anh là một người không đứng đắn, có thể đưa gia đình đến chỗ suy vong, nhưng chị J nhất định không nghe lời bà bác của ông F mà nhất quyết cùng R nên duyên vợ chồng.

Ngày J lên xe hoa là một ngày vui cho nàng. Vì nàng đã được cho mình một người yêu lý tưởng, nàng nở nụ cười thỏa mãn lòng yêu.

Mọi người tham dự tiệc cưới ngày ấy có tôi, đều tin tưởng rằng nàng đã hoàn toàn chọn đúng người yêu lý tưởng.

Thế rồi thời gian trôi qua, lần lượt giã từ ngôi trường để ra đời tìm sinh kế, ngày tháng qua khiến tôi quên hẳn nàng, tôi tin rằng nàng giờ đây đã chọn được người lý tưởng cho cuộc đời.

Bất ngờ, trong một lần dạo phố tôi gặp lại J. Qua những lời chào hỏi lúc ban đầu, nàng nhìn tôi bằng một cặp mắt buồn và nàng tâm sự:

– Chị ơi, đời em giờ này đau khổ nhiều, niềm yêu đã chết trong lòng từ khi cưới nhau. Anh R không còn là người đàn ông hoàn hảo như ngày chưa cưới, ngày ấy anh ấy yêu thương em vô ngần, mọi cử chỉ đều diễn ra trong trạng thái tâm tình, nhưng từ khi cưới nhau xong thì anh ấy lại hiện nguyên chân tướng một người đàn ông tầm thường như muôn ngàn người đàn ông tầm thường khác.

– Tại sao J lại nói những câu như vậy?

– Tại sao? Chị hỏi một câu làm em muốn khóc, tại vì anh ấy tầm thường và còn tầm thường ngoài sức tưởng tượng của em nữa.

Im lặng một hồi, ra chiều suy nghĩ, nhíu đôi mày như cố lội ngược dòng dĩ vãng để hồn mình quay về một ký ức xa xôi, nàng tiếp:

– Ngày trước, khi chúng em còn là một đôi nhân tình thì anh ấy rất chiều chuộng em, từ cử chỉ nhỏ nhặt ấy đều săn đón, nhưng từ ngày cưới nhau đến giờ thì anh ấy coi thường em ra mặt, suốt ngày chỉ lo chơi bời bê tha trác táng, lại thêm bài bạc, em nói tới là anh ấy kiếm chuyện gây gổ và đánh đập em.

Thú thật với chị, ngày nay em không còn mong ước gì hơn là được sống xa nhau, còn sung sướng hơn là cứ chung chạ nhau mãi thế này để cả ngày thấy mặt nhau là gây gổ, là đánh đập nhau luôn, tình nghĩa của đôi vợ chồng ngày nay không còn trong lòng em nữa mà chỉ còn lại một chuỗi ngày thừa thãi vô vị mà thôi.

Tôi hỏi:

– Ngày trước tại sao J bảo với mình rằng anh ấy hứa với J sẽ lo lắng bảo vệ cuộc đời của J cơ mà?

– Phải, ngày trước anh ấy hứa hẹn với em nhiều lắm, anh ấy bảo với em là anh ấy sẽ nguyện hy sinh trọn cuộc đời mình cho em, cuộc sống tình cảm của anh ấy có em mà thôi.

Chính vì những lời hứa hẹn ấy em mới yêu anh ấy và nhất định cùng anh ấy sống chung với nhau, nào ngờ đâu hiện tại anh ấy coi thường em, nếu em nhắc lại chuyện ngày xưa thì anh lại bảo đó là ngày trước kia, còn bây giờ thì khác, nếu em nhận thấy không thể chung sống được nữa cứ ly dị nhau để thành lập gia đình khác.

Nàng còn nói với tôi thật nhiều về chồng nàng và những đổ vỡ trong nhà nàng cho tôi nghe, tôi lấy làm ngại cho tình cảm của bạn mà tự nghĩ tai hại của việc hôn nhân tự do.

Bây giờ đem câu chuyện một người bạn thân ra trình bày cùng các bạn cốt mong nó sẽ làm thành một cái vòng mà các bạn nhận xét trong việc chọn bạn trăm năm.

Câu chuyện vừa qua là một trong những hậu quả do việc tự do quá trớn tạo thành hôn nhân để rồi khi cùng nhau chung sống, lúc đó mới hiểu được những thói hư tật xấu của nhau thì lại đã quá muộn màng mà thời gian không thể kéo lại được nữa.

TAI HẠI TRONG QUAN NIỆM HÔN NHÂN CƯỠNG BỨC

Hai trường hợp vừa nêu trên trong một câu chuyện về hôn nhân tự do các bạn đã nhận thức được thế nào là hậu quả. Đó là quan niệm hôn nhân tự do, bây giờ hãy tìm đến những hậu quả của quan niệm hôn nhân lệ thuộc.

Không hơn gì hôn nhân tự do, trong hôn nhân lệ thuộc quyền lựa chọn của trai và gái không còn là quan hệ nữa mà trái lại sự kén chọn và sắp đặt đều do cha mẹ tạo nên mà con cái chỉ giữ vai trò thụ động.

Trong trường hợp này trai và gái rất khổ sở vì người mình làm chồng, làm vợ không đúng như lòng mong muốn của mình. Họ phải chấp nhận trước một sự thật phũ phàng và coi mình là một việc đã rồi.

Từ chỗ không hiểu biết tính tình nhau đưa đến hôn nhân nên cả hai khó mong tìm được cho mình một lối thoát thỏa đáng cho tinh thần như lòng ao ước.

Có nhiều đôi vợ chồng về ăn ở với nhau đã lâu, nhưng chưa bao giờ tìm được cho mình một tình yêu chính chắn, một nền tảng cho tâm hồn.

Nhưng nguyên nhân thất bại đó là vì cha mẹ tạo nên mà không có sự ưng thuận cho cả hai bên trai và gái.

Trong những hậu quả do công việc cưỡng ép mà ra thường có nhiều nguyên nhân xâu xa, như vì tình thân gia đìnhm vì môn đăng hộ đối (2) vì áp lực của tiền tài v.v…

Quan niệm hôn nhân cưỡng bức xảy ra những thảm trạng trước nhất là do tình thân gia đình.

Tình thân gia đình là vì cả hai bên trai và gái quen thân với nhau từ trước, khi hai bên có con cả hai cùng nhận lời hứa hôn từ thửa nhỏ khi hai đứa trẻ chưa biết tình yêu là gì. Ngày lại qua ngày, hai đứa trẻ lớn lên lúc đến tuổi trưởng thành thì cả hai nhà lại nhớ đến lời hứa hẹn khi xưa mà tác hợp.

Mục đích của chuyện kết hôn này là giữ uy tín cho nhau sau nữa là để thắt chặt thêm tình thân ái giữa hai gia đình đã có từ trước.

Ngày nay chế độ này không tồn tại được bao nhiêu. Trường hợp thứ hai vì môn đăng hộ đối. Trường hợp này chiếm 85 % trong chế độ hôn nhân cưỡng bức.

Mục đích của hai gia đình là muốn tìm dâu, rể phải là người xứng lứa vừa đôi, căn cứ trên tiền tài, vật chất của cả hai bên. Trong lúc đó hai người chưa ai nói được tiếng yêu mà lại bị cha mẹ khép vào thành vợ thành chồng.

Trong vấn đề môn đăng hộ đối, người chịu thiệt thòi nhiều hơn là con gái. Có nhiều cô gái khi lớn lên đã từng yêu một chàng trai khác, nhưng cậu trai ấy vì hoàn cảnh gia đình thiếu thốn nên không được cha mẹ nàng tán đồng mà bắt cô ấy phải đi lấy một người trai khác. Trường hợp này thường gây ra cho gia đình những khủng hoảng thất vọng liên tiếp xảy ra.

Trường hợp thứ ba là vì áp lực tiền tài.

Nguyên nhân gây áp lực tiền tài thì cũng như trường hợp thứ nhất, nghĩa là chỉ con lại một vài nơi theo chế độ phong kiến thôi.

Trong trường hợp này, vì gia đình cô gái thiếu một số tiền không thể nào trả được phải chịu làm dâu cho nhà chủ nợ, hoặc ngược lại gia đình người chồng giàu sang, còn một gia đình bên họ gái đem lòng tham muốn ép buộc con gái mình ưng thuận lấy chồng để chiếm đoạt gia tài.

Tất cả những trường hợp trên đều là những hậu quả nặng nề của hôn nhân cưỡng bức. Hạnh phúc bị chính thức đe dọa tiền tài trở thành một thứ khí giới mà người thanh niên thiếu nữ lúc ấy trở thành một vật thí nghiệm khôn hơn không kém!

Qua hai trường hợp điển hình, chúng ta nhận thấy cả hai không đưa con người đến nơi một bến bờ lý tưởng nào cả, vì cả hai đều có lợi và cũng có cái hại lẫn nhau.

Theo thiển ý của tôi thì vấn đề hôn nhân và hạnh phúc cần phải tương trợ và bổ túc cho nhau, cả hai đều được xây dựng trên nền tảng lý trí và đạo lý, hòa hợp với sự kiên nhẫn đắn đo tin tưởng và nhận chân giá trị của việc mình làm, có thể như thế gia đình mới trường cửu và hạnh phúc mới trở thành một hình ảnh lý tưởng và bền lâu được.

———————————-

1. Tiền hôn nhân: Giai đoạn quen nhau chờ ngày cưới.

2. Môn đăng hộ đối: Là đời sống vật chất và cả gia giáo hai gia đình bằng nhau

Ý kiến của bạn

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *